Vẻ mặt Hứa Vô Chu bi thương, dẫn theo tâm tình không hợp với thế giới này. Hứa Vô Chu vô cùng nhập tâm với cảm giác này, bởi vì hắn vốn không phải là người của thế giới này.
Nhưng Chu Tự nhìn dáng vẻ này chính là lộ ra chân tình. Chu Tự nhìn thiếu niên trước mặt, tâm tình nàng phức tạp, lại có chút đau lòng.
- Ôi, tuy nhiên nói những điều này cũng vô nghĩa thôi. Ta chỉ tùy tiện than thở vài câu, giống như vừa rồi ta tha cho tính mạng của bọn họ, thả bọn họ đi, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy ta quá mức khinh người. Bọn họ cũng không suy nghĩ xem, bạc có quan trọng bằng tính mạng không?
Hứa Vô Chu nói với vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Thật ra ta nghĩ có lẽ danh tiếng của ta sau này còn tệ hơn người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây