Diêu Tuyết Mạn ngoan ngoãn không nói, theo sát Hứa Vô Chu. Tâm trạng nàng giờ đã đổi khác. Không phải nàng đã cúi đầu chịu số phận. Dù nàng đã là nô tì của Hứa Vô Chu, nhưng hắn cũng thẳng thắn, cho nàng cơ hội báo thù, có thể giao chiến ngang hàng. Như vậy, Diêu Tuyết Mạn cầu còn không được. Nàng tự biết mình không yếu kém gì người khác. Dù hiện tại không bằng Hứa Vô Chu, nhưng liệu nàng có mãi mãi không bằng hắn?
- Ta tuy làm nô tì của hắn, nhưng cũng âm thầm quan sát nhất cử nhất động, lời nói cử chỉ của hắn. Ta không tin hắn lại không có một chút yếu điểm nào!
Diêu Tuyết Mạn thầm nghĩ:
- Chỉ cần ta tìm được cơ hội… Ồ?!
Vì thế, Diêu Tuyết Mạn cho rằng, cách tốt nhất hiện giờ là ẩn nấp, giảm thiểu sự hiện diện, theo đội ngũ, trà trộn vào, tiến vào vòng xoáy. Dù với thực lực của bọn họ, cưỡng ép xâm nhập cũng không thành vấn đề. Nhưng không thể đảm bảo toàn bộ quá trình không bị thương, huống chi việc rút lui cũng là ẩn số. Vì vậy, không bằng cứ từng bước một, xem Thập đại gia tộc và Hoàng tộc sẽ làm thế nào. Muốn tăng tỷ lệ thành công, tất nhiên phải hành sự kín đáo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây