Ấm áp lan tràn, Nhược Thủy chỉ cảm thấy một trận mềm yếu. Hứa Vô Chu chủ động đỡ lấy Nhược Thủy, bàn tay sờ mó, nhẹ nhàng đến mức Nhược Thủy không khỏi bám chặt lấy hắn. Đợi cả hai cảm thấy nóng rực, khó kìm lòng nổi, nhận ra gần đó có động tĩnh truyền đến, Nhược Thủy vội vàng đẩy ra Hứa Vô Chu đang làm càn, nói.
- Sư đệ, trọng địa phật môn, không thể như thế...
- Hả? Sư tỷ, ý của ngươi là không ở trọng địa phật môn thì có thể sao?
Hứa Vô Chu cười dài hỏi.
- Không thèm để ý ngươi...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây