Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 110: Đều thu đi

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn đám võ giả quần tình xúc động phẫn nộ, các trưởng lão cũng đau đầu.

Mười cái trăm cái bọn hắn có thể trấn áp dị nghị, thế nhưng người càng nhiều thì phiền phức. Tiếp cận 3 vạn võ giả, đại biểu không chỉ bọn hắn, còn có gia tộc phía sau bọn hắn.

Gần 3 vạn gia tộc, cơn giận của bọn hắn cũng không phải những trưởng lão ngoại môn này có thể tiếp nhận.

Sắc mặt đám trưởng lão âm trầm, lần này xảy ra sơ suất lớn như vậy. Trong giáo khẳng định sẽ trách cứ bọn họ, chuyện lớn như thế, đừng nói bọn hắn chỉ là trưởng lão ngoại môn, dù là trưởng lão nội môn cũng không gánh được.

Bọn hắn nhìn chằm chằm hơn hai vạn người, muốn tìm ra kẻ cầm đầu. Thế nhưng ở trong biển người mênh mông, làm sao tìm ra được?

- Đừng để ta biết ngươi là ai.

Một trưởng lão hung dữ nói, bọn hắn hận thấu người làm chuyện này.

- Đi thông tri giáo chủ.

Một trưởng lão ngoại môn cắn răng, chuyện như vậy bọn hắn không dám giấu diếm. Nhưng nghĩ tới nói ra, sắc mặt lại có chút trắng bệch.

...

Cùng Quân Thiên giáo chủ đến còn có Đạo Tông tông chủ, nhìn xem tiếp cận 3 vạn đệ tử, dáng tươi cười của Đạo Tông tông chủ không che giấu được, ánh mắt nhịn không được tìm Hứa Vô Chu ở trong đám người.

Hắn tin tưởng, đây tuyệt đối là Hứa Vô Chu làm.

Tốt!

Đạo Tông tông chủ vui vẻ, cười đến miệng muốn nứt tới lỗ tai, ngoài miệng lại châm chọc nói:

- Thật là hâm mộ Quân Thiên Giáo các ngươi, chiêu được nhiều đệ tử kiệt xuất như vậy, Đạo Tông ta không giống lúc trước, hiện tại không có mấy cái nguyện ý đi.

Quân Thiên giáo chủ nhìn thoáng qua Đạo Tông tông chủ, trong lòng biệt khuất, nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có thể nhịn, nhìn đám trưởng lão ngoại môn cả giận nói:

- Làm ăn như thế nào vậy hả? Các ngươi cút ra tông môn, đi quặng mỏ đào quáng đi!

Đám trưởng lão ngoại môn mặt xám như tro. Quặng mỏ đào quáng, đó là tra tấn tối tăm không ánh mặt trời, bao nhiêu đệ tử phạm sai lầm đều chết ở bên trong.

- Quân Thiên Giáo nghiêm ngặt như thế sao? Bọn hắn làm việc không phải rất tốt sao? Ngươi nhìn, vì Quân Thiên Giáo chiêu thu nhiều đệ tử như vậy, cái này cần ban thưởng nha.

Đạo Tông tông chủ ở một bên nói.

- Thưởng! Nhất định phải thưởng!

Sắc mặt của Quân Thiên giáo chủ khó coi, nhìn thoáng qua Đạo Tông tông chủ, hắn làm sao không biết đối phương đang cười trên nỗi đau của người khác, nhưng hết lần này tới lần khác hắn chỉ có thể cười theo.

Trên đời này quá nhiều giáo phái đạo môn thiếu nợ Đạo Tông, đặc biệt là Quân Thiên Giáo bọn hắn, có thể trở thành bá chủ Dự Châu, bọn hắn thiếu Đạo Tông càng nhiều.

- Đạo Chủ, những chuyện nhỏ nhặt này không đáng ngài hỏi đến. Ta sẽ xử lý tốt.

Quân Thiên Giáo như ăn con ruồi nói.

- Không cần để ý, có thể chiêu được nhiều đệ tử như vậy, đổi thành ta đã sớm cười trộm. Ta thấy vấn đề này ta giúp ngươi xử lý cũng không sap. Nếu tiến vào sơn môn vậy chính là có duyên, đều thu làm đệ tử đi.

Đạo Tông tông chủ mở miệng nói.

- Không phải, Quân Thiên Giáo ta...

Quân Thiên giáo chủ còn chưa nói xong, đã bị Đạo Tông tông chủ ngắt lời.

- Ha ha, Quân Thiên giáo chủ, chẳng lẽ những chuyện nhỏ nhặt này, ngươi cũng muốn quét mặt mũi của ta? Cũng đúng! Kêu êm tai ta là Đạo Chủ, nhưng thực tế tính là thứ gì chứ. Các ngươi ai quan tâm, còn ước gì Đạo Tông ta bị diệt nha.

Đạo Tông tông chủ cười nhạo nói.

- Nếu như thế, vậy ta liền cáo từ. Ta trở về sẽ tuyên bố, thế gian không còn Đạo Tông.

Lời này để sắc mặt của Quân Thiên giáo chủ lúc trắng lúc xanh. Sau một hồi lâu mới cắn răng nghiến lợi nói:

- Còn không dựa theo lời Đạo Chủ nói đi làm, bắt đầu khảo hạch cửa thứ hai.

- Vâng!

Một đám trưởng lão ngoại môn như được đại xá.

- Ha ha ha! Ta đã nói rồi, Quân Thiên Giáo các ngươi vẫn tôn trọng Đạo Tông ta nhất, vẫn coi Đạo Tông là lãnh tụ Đạo Môn. Một đám tiểu nhân bàn lộng thị phi, nói cái gì Quân Thiên Giáo muốn diệt Đạo Tông, đoạt tài nguyên và cương vực của Đạo Tông. Ta chưa bao giờ tin.

Đạo Tông tông chủ cười ha ha.

-...

Quân Thiên giáo chủ không muốn trả lời câu nói này. Đạo Tông địa vị đặc thù, trên danh nghĩa chính là lãnh tụ Đạo Môn. Dù hiện tại Đạo Tông đã suy bại đến để rất nhiều thế lực coi thường. Nhưng bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, còn không có ai dám chân chính chống lại.

Coi như là thánh địa vô thượng, ở trên danh nghĩa cũng phải cúi đầu với Đạo Tông.

Ba vạn đệ tử là một phiền toái, nhưng so với bị Đạo Tông kiếm chuyện, lại tính không được cái gì.

Hứa Vô Chu nhìn Đạo Tông tông chủ bức Quân Thiên giáo chủ ăn quả đắng này, hắn cũng ngây người.

Đạo Tông ngưu bức như vậy? Chỉ bằng mấy câu đã vứt cho Quân Thiên Giáo một phiền toái lớn, hơn nữa đối phương còn phải “vui vẻ đón lấy.

Trâu bò!

Đột nhiên Hứa Vô Chu cảm thấy, mình hiểu lầm Đại Yêu Yêu. Đại Yêu Yêu thật là một người tốt, chỉ cho mình một con đường tốt.

Hứa Vô Chu theo đám người đi khảo hạch cửa thứ hai, bên tai truyền đến lời nói của Đạo Tông tông chủ:

- Dùng sức làm, làm càng lớn càng tốt. Càng lớn, càng có thể chứng minh ngươi ưu tú, đến lúc đó ngươi đến Đạo Tông địa vị lại càng cao.

-...

Hứa Vô Chu cũng không biết đánh giá Đạo Tông tông chủ như thế nào, dù hắn cảm thấy mình cũng là tông sư gây sự. Nhưng bệnh tâm thần đến trình độ này, hắn vẫn còn có chút chênh lệch.

Bất quá nghĩ đến địa vị của Thư Si, Hứa Vô Chu lại cắn răng:

- Mẹ nó! Ngu ngốc kia không phải mỗi ngày nói giai tầng gì sao, nếu ta trở thành người thừa kế Đạo Tông, có phải giai tầng liền cao hơn hắn, đến lúc đó có thể để hắn quỳ hay không.

Hứa Vô Chu cảm thấy đây là một con đường tốt. Chờ hắn trở thành người thừa kế Đạo Tông, nếu Đạo Tông thật là lãnh tụ Đạo Môn, vậy Tắc Hạ Học Cung kia còn không bị hắn giày vò đến chết.

Đang suy nghĩ, lại nghe có người nói:

- Cửa thứ hai rất đơn giản, đệ tử nội môn chỉ tuyển nhận 1000 người, trong hạp cốc phía trước có 1000 lệnh bài, lấy được đồng thời đi ra hạp cốc, coi như qua cửa thứ hai.

- Không có chút ý tưởng mới nào!

Hứa Vô Chu nói thầm, nghĩ thầm khảo hạch như vậy không có chút ý tứ.

Tuyên Vĩ nói:

- Mặc dù không có chút ý tưởng mới nào, nhưng lại thực dụng. Cửa thứ nhất, khảo nghiệm huyết khí và thần hồn.

Cửa thứ hai, khảo sát chính là thực lực. Không có thực lực, coi như đạt được lệnh bài cũng không giữ được.

Hẻm núi rất lớn, trong đó còn nuôi thả mãnh thú, thực lực có thể xé rách Tiên Thiên cảnh.

Thời điểm đám người đi vào, vừa vặn có vài con Huyết Báo ở cửa hẻm núi, mỗi một con khí huyết cuồn cuộn, Hậu Thiên cảnh bình thường đụng phải, sợ là sẽ bị xé rách.

Bất quá gần ba vạn người lao tới, những mãnh thú này cũng bị dọa lùi, chạy không còn hình bóng.

Hẻm núi rất lớn, đi vào trong đó giống như đi vào rừng rậm. Đương nhiên, Hứa Vô Chu cũng phát hiện ở trong đó bố trí không ít đại trận.

Hắn không có vội tìm lệnh bài, mà nghĩ cửa này có thể gây chuyện được không.

Đám người tiến vào bên trong, rất nhanh liền tách ra, hẻm núi này lớn như vậy, gần ba vạn người cũng không thể lấp đầy.

Hứa Vô Chu xen lẫn ở phía sau một đám võ giả, đám võ giả này thực lực hơi thấp. Có lẽ bọn hắn biết thực lực mình hơi thấp, cho nên mới hợp thành một đại đội.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️