Lúc này có rất nhiều người đều đang khóc, phần lớn mọi người khóc vì vui mừng, nhưng chỉ có ba người này là khóc vì buồn bã, khóc thê lương, bi ai cho trượng phu và phụ thân đã chết.
Hứa Vô Chu đứng đó, nhìn bọn họ một lúc. Hắn không tiến tới an ủi mà đi tới căn dặn đệ tử Đạo tông bên cạnh:
- Bình thường chiếu cố bọn họ một chút, đừng để cho bọn họ biết là Đạo Tông làm. Mặt khác cũng tìm hiểu xem bọn họ có muốn tu hành không...
Hứa Vô Chu dừng lại một lát, nhìn về phía Trần Kinh Hồng phía sau mình nói:
- Kiếm Các các ngươi chiếu cố một chút?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây