- Không cần thiết rút kiếm, kiếm tâm mang keo chấp niệm, chung quy khó thành kiếm cao nhất.
Hứa Vô Chu nhìn Trần Kinh Hồng, giống như một sư phụ đối mặt một đệ tử gỗ mục không thể khắc, giọng nói lộ rõ vẻ thất vọng.
Hắn đang muốn bước chậm rời đi, lại thấy Trần Kinh Hồng bước tới trước, trường kiếm chắn ngang trước mặt Hứa Vô Chu, kiếm ý lẫm liệt bao phủ hắn.
Hứa Vô Chu tất nhiên không muốn dây dưa với Trần Kinh Hồng, nói:
- Ta là Nhân Gian Thiếu Sư, ta luận đạo dạy ngươi lâu như vậy, ngươi cũng không nghe ra, vậy ta cũng không bắt buộc. Ta thực hiện trách nhiệm của Nhân Gian Thiếu Sư, bây giờ ta muốn đi thực hiện trách nhiệm của Đạo Chủ. Chương Châu xảy ra biến hóa kịch liệt, chuyện này liên quan đến Nhân tộc, ta phải điều tra rõ nguyên nhân, không có tâm tư nào dây dưa với ngươi nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây