Tân Vương phi kéo hai lọn tóc lên, luồn vào sau vành tai mềm mại, đầu ngón tay xẹt qua hai má trắng nõn không tỳ vết của mình, cảm giác chỉ nặng tay một chút cũng có thể tạo ra vết thương. Hứa Vô Chu kéo lại hai con bướm ở xa, lúc này mới giúp Thánh Tiên Nhi nín khóc, mỉm cười. Gió mát thổi tới, thấm vào ruột gan.
Tóc Tân Vương phi áp bên tai, nàng không ngừng vuốt mặt Thánh Tiên Nhi, chọc nàng không ngừng né tránh. Tân Vương phi bất đắc dĩ, chỉ có thể thả Thánh Tiên Nhi ra.
Thánh Tiên Nhi giống như tiểu tinh linh, chạy đến bên người Hứa Vô Chu, tay nhỏ nắm Hứa Vô Chu:
- Tần Hứa thúc thúc, Hoa Nhi…chúng ta đi chỗ Hoa Nhi bắt bướm.
Hứa Vô Chu bị đứa nhỏ kéo, không thể tức giận chút nào, hắn có thể làm gì bây giờ? Không đi! Ngươi lập tức khó ta xem, còn là loại không dỗ dành được. Nhưng, chơi trò chơi bắt bướm với một đứa nhỏ. Thật cảm thấy thẹn!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây