Hứa Thâm giật mình, không nghĩ tới lại có loại chuyện như vậy.
Xem ra Mặc Thừa Phong kia cũng không rõ tình huống bên trong, lão chỉ thông qua tình huống Nguyên Chủ mất tích không có quay về, mà phán đoán đây là một kiện hung khí thôi.
“Muốn đi ra ngoài… nói khó cũng khó, nói dễ cũng dễ.” Nguyên Chủ cười cười, nói với Hứa Thâm: “Chỉ cần triều bái bức tượng thần này tròn một ngàn năm là được. Ta đã triều bái được ba trăm năm, thêm bảy trăm năm nữa là có thể đi ra ngoài.”
Hứa Thâm giật mình, không nghĩ tới phương thức rời khỏi nơi này lại là như thế. Hắn không khỏi nhìn về phía pho tượng sau lưng Nguyên Chủ.
Loại cảm giác vặn vẹo kỳ dị nọ lại xuất hiện, Hứa Thâm lập tức theo bản năng chuyển dời ánh mắt, không thể nhìn thẳng vào nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây