“Thương thế của em có thể khôi phục được không?” Hứa Thâm quan sát toàn thân Hắc Tuyết đầy những vết thương, có nơi vẫn còn không ngừng chảy ra huyết dịch màu đen, lập tức quan tâm hỏi.
“Ừm, trở lại bên người ca ca rồi, em có thể khôi phục được.” Hắc Tuyết vội vàng dùng sức gật đầu, gương mặt giãn ra, vui vẻ cười nói.
Rồi rất nhanh, từng lọn tóc màu đen nhanh chóng xoay quanh thân thể cô ấy, để lộ ra khuôn mặt trắng như tuyết.
Hứa Thâm khẽ gật đầu, lại nhìn về phía hai vị quân vương trước mắt: “Khẳng định kẻ gây nên thương tổn trên người em gái tôi chính là mấy người?”
“Làm sao? Cậu muốn ra tay với chúng tôi ngay tại nơi này ư?” Thanh niên quân vương khẽ nheo mắt hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây