Đầu Sói kỳ quái nói: “Mỗi ngày anh đều có thể quen biết rất nhiều người sao? Quen biết nhiều người thì có cái gì hay ho mà hạnh phúc chứ?”
“Có thể nói chuyện phiếm cùng đủ loại người, không phải rất vui vẻ sao?” Số năm hỏi ngược lại, âm thanh đã biến hóa thành tiếng nói tang thương của một lão giả.
Miệng Đầu Sói ngưng bặt, gã có cảm giác bản thân không thể hiểu được mạch não [1] của đối phương, nhưng ngoại trừ chính gã, phần lớn nhóm hình thái thứ hai đều có chút tố chất thần kinh, tình huống như số năm này đã coi là gần giống với bình thường rồi.
[1] : có thể hiểu là phương thức tư duy.
Hứa Thâm không để ý tới nội dung nói chuyện phiếm giữa hai người bọn họ, hắn mở miệng chào hỏi số hai một tiếng liền rời khỏi không gian Linh Bí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây