“Cậu có sợ cô ta không?” Mai Phù cũng ngồi xổm xuống bên cạnh Hứa Thâm, hỏi: “Có muốn tôi ra dọa cô ta chạy mất không?”
Cô có thể dọa cô ta chạy sao... Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, nhưng hiển nhiên hắn rất khó đáp lại vấn đề này.
Trong lòng Hứa Thâm đầy tiếc nuối, hắn chẳng còn cách nào khác, chỉ đành mặc kệ mọi chuyện, sau đó nhẹ nhàng tựa người vào giá sách, tiện tay cầm lấy quyển sách bên cạnh.
Nhưng trong lúc hắn động tay lật xem cuốn sách kia, ánh mắt vẫn thường xuyên nhìn quanh bốn phía, thậm chí là trên đỉnh đầu.
Thời gian chậm rãi trôi qua… trong sự dày vò.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây