Liễu Tích Xuyên nhìn ra suy nghĩ của Hứa Thâm thông qua sắc mặt đầy nghi hoặc của hắn, ông ấy lập tức cười nói: “Chuyện này rất bình thường, hàng năm sở Tuần Tra bên kia cũng cần diễn luyện một chút trước mặt lãnh đạo, cần kiểm tra định kỳ, coi như tránh sinh ra sâu mọt, chỉ lấy tiền lương không làm việc. Đây là một hoạt động khá thú vị, bởi vì ánh mắt của Nghĩ Hậu rất độc, ngài chỉ liếc mắt một cái, liền biết tình huống của các phân cục.”
Hứa Thâm nghĩ đến động khư, lúc ấy, Nghĩ Hậu cưỡi một con ngựa trắng, xuất hiện như một kỵ sĩ thần thánh, dù hắn không nhìn thấy khuôn mặt của cô, nhưng có thể cảm nhận được quý khí tinh nhuệ.
“Để cho Sở Bạch đi làm loại chuyện này không phải sẽ thích hợp hơn sao?” Hứa Thâm hỏi.
Liễu Tích Xuyên lắc đầu nói: “Cậu ấy là chiến lực tọa trấn trong cục. Thêm nữa, chúng ta chỉ cần thể hiện một chút là được, không cần quá phô trương.”
Hứa Thâm hiểu được ý của ông ấy. Liễu cục không muốn để lộ tình huống trong cục ra bên ngoài, nhất định phải giữ lại mới ổn thỏa, cũng coi như để lại đường lui cho chính mình, tránh trường hợp bị tổng cục phân công nhiệm vụ, tới cuối cùng bên mình phải dùng hết tài nguyên mới có thể hoàn thành, bức bản thân đến cực hạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây