“Đó là việc của anh, liên quan gì đến tôi?” Thôi ca nói: “Anh cũng biết tôi có chỗ khó xử của tôi, anh làm như vậy càng khiến tôi thêm khó xử.”
Đào Hải cười làm lành nói: “Thôi ca, lần này chúng tôi cực kỳ thành tâm đến đây, mỗi ống Tịnh Khư Tề thêm 500, anh thấy thế nào?”
Thôi ca liếc mắt nhìn gã một cái, nói: “Không phải chuyện tiền bạc, trừ phi các người có thể làm cho Mặc gia bên kia nhả ra. Chúng tôi cũng muốn kiếm tiền, nhưng không còn cách nào khác.”
Đào Hải lộ ra vẻ mặt đau khổ, nói: “Thôi ca thật thích nói đùa, Mặc gia chỉ nhất thời tức giận mà thôi, rất nhanh sẽ trôi qua, nhưng anh bảo chúng tôi đi tìm bọn họ, chúng tôi nào có năng lực này chứ? Mong anh dàn xếp một chút…”
“Đúng vậy, anh có thể giúp đỡ…” Nhân viên vật tư trẻ tuổi bên cạnh cũng cầu xin nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây