“Thì đã làm sao? Chẳng phải Mộc Vương trong hội các người cũng đến từ nội thành đó sao?” Trần Thanh Vân hừ lạnh nói.
Hứa Thâm mỉm cười nói: “Đúng vậy, cho nên tôi muốn nói, Trần đổng cam tâm tình nguyện đến thành Để quản lý công việc, hẳn là anh cũng chẳng mấy nhớ thương gì người trong nhà đâu, vậy anh có hứng thú theo tôi cùng làm hay không?”
Trần Thanh Vân nhướng mày, lập tức khinh miệt nói: “Cậu muốn mua chuộc tôi đề làm việc cho hội Truy Quang mấy người sao?”
“Nói mua chuộc lại quá xa cách rồi.” Hứa Thâm nói: “Hơn nữa tôi cũng không nói anh sẽ làm việc cho hội Truy Quang, mà là làm việc… cho tôi.”
Trần Thanh Vân giật mình, gã vội vàng nhìn ngó chung quanh, sau đó lập tức hiểu được, hẳn là Mộc Vương không hề tới đây, nếu không Hứa Thâm đâu dám làm càn như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây