“Tuy bang Bạch Trú chúng tôi đã làm không ít chuyện xấu, nhưng ít ra ở mặt ngoài chúng tôi vẫn là công ty chính quy tuân theo pháp luật!” Trần Thanh Vân cả giận nói: “Dù hiện giờ có bẩm báo lên sở Thủ Vệ Thành Bang bên kia, cũng là chúng tôi chiếm lý. Nếu thật sự không được, tôi nhất định phải đến khu Mẫu Hoàng, tìm Nghĩ Hậu quân vương nhờ cô ấy phân xử!”
“Vậy anh cần phải đi tìm nha.” Hứa Thâm nói: “Mà tôi tò mò hỏi một chút, anh chuẩn bị tố cáo tôi như thế nào? Tôi chỉ đến nơi này đàm phán cực kỳ hợp pháp mà thôi, sau đó thuận tay thu thi thể người của anh về đây giùm. Bọn họ bị khư giết chết, chết thật là thảm đó, chẳng lẽ anh không nên cảm tạ tôi hay sao?”
“Cậu!” Sắc mặt Trần Thanh Vân cực độ khó coi.
Lúc trước khi Hứa Thâm đến nơi này, gã còn cảm thấy đối phương cực kỳ non nớt, nhưng tới lần này gặp lại, thiếu niên non nớt ấy bỗng biến thành một con độc xà giả dối, miệng lưỡi trơn tru, mở miệng một cái là lập tức đánh tráo khái niệm, khiến người ta không biết nên bắt bẻ như thế nào.
“Tôi chỉ tới tìm anh để nói chuyện hợp tác thôi mà, anh đừng quá kích động.” Hứa Thâm nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây