Nguyệt Linh cười khổ nói: “Cậu nói nghe thật dễ dàng. Nhưng trên thực tế, cả cục trưởng của bọn tôi cũng bó tay với bang Bạch Trú, hàng năm ông ấy còn phải mời lão đổng nhà người ta tới uống trà kia kìa. Khu Vô Miên có an ninh hay không, chúng tôi nói không tính, là người ta nói mới tính.”
Thật đúng là một tay che trời... Hứa Thâm âm thầm cảm thán, lại nói: “Nghe nói bang Bạch Trú có vài vị hình thái thứ hai, vì sao không nhờ bọn họ qua hỗ trợ trảm khư?”
“Muốn nhờ cũng phải xem bọn họ có chịu hay không nha.” Nguyệt Linh bất đắc dĩ nói: “Dù dùng tiền mời bọn họ cũng không được. Đám người này kiếm tiền dễ lắm, không giống chúng ta, công việc mệt nhọc bẩn thỉu gì cũng phải làm.”
“Tôi cho cô hai câu nói này, người ta không chịu chỉ vì xấu hổ, cô lén lút đưa khư qua đó cho người ta, không phải là người ta tiếp nhận rồi sao?” Hứa Thâm nói.
“Cậu tưởng nhét khư cũng như nhét tiền vào hả...” Nguyệt Linh có chút bất đắc dĩ, không biết nên nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây