Hứa Thâm duỗi tay vẫy vẫy một hồi, khiến sương mù tản ra, trở nên càng ngày càng mỏng manh, nhưng vẫn có thể nhìn thấy từng màn sương mù mỏng manh bao phủ khắp phòng. Hiển nhiên, chúng vẫn không hề tiêu tán.
“Thằng nhóc này...” Lão giả mặc áo đuôi tôm chứng kiến hết một màn này, sau đó nhẹ nhàng thở ra: “Mặc dù đã có tinh thần lực, nhưng không nhiều. Theo ta nhận thấy, kể cả khi cậu là năng lực giả hệ tinh thần, thì năng lực của cậu cũng tương đối bình thường. Cũng có thể cậu sở hữu một loại năng lực nào đó, có chút đặc tính của tinh thần lực, hoặc là có thể tự mình dẫn dắt một ít tinh thần lực ra ngoài...”
Nói đến đây, lão lại khẽ cười một tiếng, rồi mới tiếp tục: “Tiểu tử thúi, con đường cậu phải đi còn rất dài, hiện giờ còn chưa thể ngăn cản sương mù ăn mòn, thì đừng nói tới chuyện chạm tới cổ ngữ thì thầm trong sương mù...”
Hứa Thâm hơi nhíu mày, hắn lại quay về ngồi xuống bên cạnh bàn, lật mở bí thuật.
Căn cứ theo biểu hiện vừa rồi của Hứa Thâm, hẳn là hắn đã bước vào giai đoạn thứ nhất “Vụ giả“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây