Qua chuyện này cũng có thể nhìn ra người nhà của Nam Ngưng thực sự cưng chiều cô ấy. Một thứ quý giá đến vậy, dù đã biết cô sẽ đưa cho người ngoài, theo lý cần phải ngăn cản nhưng bọn họ vẫn quyết định đưa đến đây.
Là bọn họ thực sự không lo lắng hắn sẽ tiết lộ nó ra ngoài, hay là bọn họ cảm thấy bên cạnh có vị Hồng quản gia này trông giữ, hắn có muốn lật mặt cũng chẳng tạo nên sóng gió gì?
Nhưng mặc kệ như thế nào, Hứa Thâm cũng biết thứ hắn đang cầm trong tay chính là phần nhân tình rất nặng của Nam Ngưng.
“Thôi anh đi đây, đi đây!” Thanh niên nọ xua tay, trực tiếp xoay người muốn rời đi.
“Nếu anh đã đến đây rồi, thì cùng nhau ăn bữa cơm trưa đi.” Nam Ngưng vội vàng giữ lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây