“Thật to gan, cho mấy người đi tìm thông đạo, vậy mà mấy người dám trốn ở chỗ này lười biếng!” Mặc Kiếm phẫn nộ quát.
Những thành viên Mặc gia đều lộ ra sắc mặt âm trầm, ánh mắt nhìn đám người Hứa Thâm cũng trở nên lạnh như băng.
“Là hiểu lầm rồi!” Sở Bạch phản ứng cực nhanh, vội vàng nói: “Vừa rồi có khư đi qua, chúng tôi không biết con khư kia đã đi hay chưa nên ở trong này trốn khư.”
Sắc mặt đám người Mặc gia lập tức chuyển thành ngưng trọng, tất cả đều hướng ánh mắt nhìn bốn phía xung quanh sương mù Hoàng Kim, chờ đến lúc không nhìn thấy bóng dáng khư đâu, mới thở nhẹ một hơi.
“Bớt nhiều lời vô nghĩa, đều đứng lên cả đi!” Mặc Kiếm quát mắng: “Thất gia tâm địa thiện lương, không có nô dịch mấy người nhưng đám điêu dân mấy người lại không biết cảm kích, ngược lại còn lừa gạt, trốn việc. Tất cả đều đứng lên cho tôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây