“Khư lực giả trời sinh?” Sở Bạch có chút nghi hoặc, gã hướng ánh mắt nhìn qua Hứa Thâm, lại phát hiện càng nhìn càng thấy quen mắt: “Dường như tôi đã gặp cậu ở đâu rồi?”
“Là anh chém giết con khư kia, giải cứu tôi.” Hứa Thâm thấp giọng nói.
“À...” Sở Bạch giật mình, chợt liếc mắt đánh giá Hứa Thâm một cái từ trên xuống dưới, có chút ngoài ý muốn nói: “Thời gian ngắn như vậy mà cậu đã đạt tới điểm cực hạn của giai đoạn đầu?”
“Ừm.” Hứa Thâm gật đầu.
Sắc mặt Sở Bạch kỳ quái, lúc này mới được bao lâu chứ, vậy mà hắn đã đạt đến trình độ này rồi. Bỗng nhiên gã lại có cảm giác mình đã giải cứu được một con quái vật...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây