“Nói như vậy, cậu thu của người ta nhiều hơn 30 vạn, người ta giận mới đi phục thù, khiếu nại tới cả lão Trần bên này?” Liễu Tích Xuyên vừa nghe đã hiểu, không khỏi cười cười: “Chuyện này, thực sự là cậu chưa đúng rồi.”
Hứa Thâm ngẩn người, trong lòng có chút khó chịu hỏi: “Cục trưởng cũng cho rằng tôi thu quá nhiều tiến ư? Nhưng nhân viên trảm khư chúng ta muốn kiếm tiền thật sự rất khó...”
“y cha, cậu suy nghĩ nhiều rồi.” Liễu Tích Xuyên lập tức xua tay cắt ngang lời nói của Hứa Thâm, sau đó lão bật cười nói: “Cậu đó nha, vẫn là quá thiếu kinh nghiệm, tầm mắt quá thiển cận. Phải nhớ, khi làm loại chuyện này kiểu gì cũng phải bắt đầu với mức giá 100 vạn, cậu còn sợ người khác không có tiền trả sao?
“... ?”
Hứa Thâm nghi hoặc nhìn lão.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây