Trần Dung hừ lạnh nói: “Thằng oắt con kia vừa đẩy cửa rời khỏi văn phòng của tôi, nó không chịu thỏa hiệp, tôi đã cố hết sức .”
“Tính tình của nhóc con kia lớn như vậy?” Hoàng Hạo có chút ngoài ý muốn, chợt nói: “Trần ca đã vất vả rồi. Tôi đã nói mà thằng nhóc con này cực kỳ ngang ngược, ngay cả Trần ca cũng dám chống đối. Nếu tôi còn có biện pháp khác, tuyệt đối sẽ không cho nó sống khá giả.”
“Cậu bớt chơi trò này đi, đừng đổ thêm dầu vào lửa.” Trần Dung trực tiếp vạch trần mánh khóe của đối phương, lại hừ lạnh một tiếng, nói: “Đám nhân viên trảm khư này trực tiếp xông xáo ngoài tiền tuyến, vốn là một lũ coi tiền như mạng. Cậu đừng nghĩ tới chuyện cầm lại khoản tiền kia. Lại nói, đối với cậu, chút tiền ấy cũng không nhiều, chỉ cần bán vài món đồ chơi kia đi là lập tức kiếm lại rồi. Coi như bỏ qua chuyện này đi, nếu cậu vẫn muốn đòi lại tiền, coi như tôi thay thằng nhóc kia ứng ra cho cậu.”
“Kìa… Sao tôi có thể lấy tiền của Trần ca được? Tôi chỉ bực bội một chút thôi. Suy cho cùng, đây cũng là lần đầu tiên tôi bị người ta xem như dê béo để mần thịt, cho tới bây giờ chỉ có tôi mần thịt người khác, nào có người khác mần thịt lại tôi?” Hoàng Hạo vội vàng cười làm lành có vẻ cực kỳ hiền hoà, nói.
Trần Dung thầm cười lạnh trong lòng, đừng thấy Hoàng Hạo mở miệng ngậm miệng đều phun ra mấy tiếng “Ca” nghe đầy ngọt ngào, lấy lòng, nhưng kẻ này vốn chẳng tốt lành gì. Kể cũng đúng, đối phương có một ông anh rể tốt, ai cũng phải kính ba phần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây