“Ừm?”
Hứa Thâm nhìn Hạ Tĩnh Tương đang khóc như mưa trước mắt, có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ cô ấy sợ tới mức này sao?
Nhưng hắn nghe được lời xin lỗi của đối phương, lại chẳng nói câu gì, tựa như từ trước đến nay, hắn vốn không hề đặt những lời nói của cô vào trong lòng.
“Đi thôi, những người khác đang đợi cô đó.” Hứa Thâm nói.
Sau đó, hắn đưa cô ra bên ngoài hang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây