“Tôi chỉ muốn tốt cho cậu ta thôi.” Hạ Tĩnh Tương lạnh như băng nói: “Nghe nói từ sau khi có cậu ta gia nhập, trong khi chấp hành nhiệm vụ, biên đội số 17 liên tiếp xuất hiện thương vong. Cậu nói xem nguyên nhân là do ai đây? Tuy trong cục xem trọng cậu ta, cho rằng cậu ta rất có tiềm lực, nhưng thế thì đã làm sao? Không phải mạng của chúng ta đều bị lấy ra làm đá kê chân cho cậu ta sao?”
Đặng Phong cả giận nói: “Dựa vào cái gì mà cô dám nói như vậy? Hứa lão đệ bằng vào bản lĩnh của mình bước vào thê đội thứ hai, dựa vào cái gì lại ép cậu ấy rời khỏi đó? Bản thân cô cũng biết khư lực của Hứa lão đệ mạnh tới mức nào, chỉ cần năng lực chiến đấu thuần thục, tuyệt đối vượt qua chúng ta!”
“Hơn nữa, trong lúc chấp hành nhiệm vụ khẳng định sẽ có thương vong, cậu ấy có thể sống sót trong nhiệm vụ chẳng lẽ không là bản lĩnh sao? Đổi lại là cô, chưa chắc đã tốt được đến đâu.”
“Vật họp theo loài.” Ánh mắt Hạ Tĩnh Tương lạnh như băng.
Đặng Phong tức giận không chịu nổi, đang muốn tranh chấp vài câu, Hứa Thâm đã kéo gã lại, khẽ lắc đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây