Hai người trở lại lầu nhỏ, Trương Lệ Dao đưa một đống đồ ăn dành cho bữa sáng tới trước mặt Hứa Thâm, để hắn tự mình chọn lựa.
“Hương vị bánh bao thịt của nhà này ngon lắm, Hứa đại nhân nếm thử một chút đi?”
Hứa Thâm nói cảm ơn, tiếp nhận rồi ăn hai miếng: “Cũng không tệ lắm, nhân thịt trong bánh khá tinh tế, không cần dùng sức nhai.”
Vốn không phải thịt sống, đương nhiên không cần dùng sức nhai rồi. . . trong lòng oán thầm Trương Lệ Dao, nhưng trên mặt lại ngọt ngào cười nói: “Quả nhiên Hứa đại nhân có thưởng thức.”
Hứa Thâm đỏ mặt, hắn vốn là vụ dân, hai từ ‘thưởng thức’ này cách đám người bọn họ quá xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây