Bà ta cũng hiểu, có vài nhân vật gia đình bọn họ tuyệt đối không thể trêu chọc vào. Kể cả là cha của bà, lúc ở trên thương trường bị người chỉ thẳng vào mũi, mắng xối xả, cũng chỉ có cách cười bồi chịu đựng, chẳng dám làm gì. Lần này, tuy bà ăn phải một bạt tai đau nhót, nhưng cục tức này cũng chỉ có thể tự mình nuốt xuống.
“Hừ, không phải chỉ chết một người thôi sao? Nghe nói bọn người kia đều là vụ dân xui xẻo chuyển thành. Vụ dân á… căn bản chỉ là đám nhân lực súc sinh, chết thì đã làm sao? Ở bên ngoài còn đầy một đống kia kìa! Cô ta lại vì người như thế mà tát em một cái. Đúng là không nói đạo lý.” Nữ chủ nhân căm giận khó mà bình tĩnh được.
Nam chủ nhân thở dài: “Coi như chúng ta bị chó cắn một miếng đi. Nếu em thật sự quá tức giận, không phải hôm nay còn có hai người sao? Anh đã hỏi lão Trần rồi, hai người kia đều chuyển từ vụ dân lên, không có bối cảnh gì. Về sau chúng ta lại tìm cơ hội mài chết bọn họ, cũng coi như hết giận rồi.”
“Chắc chắn là phải xả cục tức này đi rồi.” Nữ chủ nhân hừ lạnh nói: “Thứ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, không có giáo dưỡng kia, lúc trước nó còn hô to gọi nhỏ ở nhà chúng ta. Đúng là một lũ không có văn hóa.”
Hứa Thâm ở bên giường yên lặng nhìn chăm chú vào hai người kia, đôi mắt dần dần nheo lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây