Hứa Thâm không biết lái xe, cánh tay bị cắn đứt của Tô Sương đã mất, không tìm lại được, chỉ một mình Mặc Tiểu Tiểu có thể lái xe.
“Với loại người như thế, phải xử sự hung hăng một chút.” Mặc Tiểu Tiểu vừa lái xe vừa nói: “Hai người có nỗi băn khoăn, nhưng tôi lại không có bất cứ băn khoăn gì. Tôi đến thành Để này chỉ là nhậm chức tạm thời thôi. Đáng tiếc, dù tôi có nhiều tay hơn nữa, cũng không đánh tỉnh được tâm linh của loại người như thế. Dù có thể đánh tỉnh một người, thì ngoài kia vẫn còn rất nhiều người như vậy.”
“Tóm lại, xuất môn bên ngoài, vẫn phải bảo vệ tốt bản thân, đó mới là điều quan trọng nhất.”
Thật hiếm khi mới thấy Mặc Tiểu Tiểu chia sẻ một chuyện không liên quan gì tới khư.
Lúc trước, Tô Sương từng được cô cứu, hiện giờ thái độ không còn quá bài xích như lúc trước nữa, nghe vậy, lập tức hạ giọng nói: “Tôi đã sớm biết sẽ xảy ra loại chuyện này, cho nên tôi mới muốn vào nội thành, ở thành Để rất khổ, rõ ràng chúng ta đều là người thành Để, lại còn dẫm đạp lên nhau. . .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây