“Lần trước đã bảo với cậu khi chuyển chính thức, hãy đến nơi này của tôi một chuyến, vì sao cậu không tới?” Ly tỷ xỏ chiếc giày cao gót vào, đứng lên, một loại cảm giác áp bách lập tức đập vào mặt.
Hứa Thâm vò đầu nói: “Tại lúc đó em quên mất.”
Ly tỷ nhìn thấy dáng vẻ thật thà của hắn, nỗi tức giận trong lòng không khỏi nghẽn lại, chợt hừ nhẹ nói: “Phần lễ vật mà chị muốn đưa cho cậu là thứ bao nhiêu người muốn cũng không được…Thế mà cậu lại nói mình quên!”
Hứa Thâm ngượng ngùng cười, nói: “Ly tỷ đừng nóng giận, là sai lầm của em.”
Ly tỷ nhướng mày, nhìn thấy thái độ giải thích của Hứa Thâm nghiêm túc như thế, cơn tức giận trong lòng lại biến mất hơn một nửa, nói: “Quên đi, nể mặt dung nhan đẹp trai của cậu, đi tới cởi áo đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây