Lại nói, ghi chép chỉ đơn giản là lưu giữ bằng chứng cho người đời sau ca tụng, hoặc là lưu lại đường lối, phương hướng của bản thân trợ giúp người khác ngược dòng, truy tìm tới căn nguyên gốc rễ, nhưng từ một góc nhìn nào đó, Nhân Hoàng lại không thèm để ý đến chuyện được người khác ca tụng, về phần truy tìm căn nguyên gốc rễ, có lẽ chuyện bọn họ phải làm đều là độc nhất vô nhị, hoàn toàn không có ý nghĩa tham khảo.
Con đường họ đi chỉ có thể bước một lần.
Nếu để lại manh mối cho người đời sau, lại dễ dàng khiến những người ấy sinh ra sai lầm, đi vào đường rẽ.
Tâm trạng lúc này của Hứa Thâm vô cùng phức tạp.
Quân vương vô tình, đối xử với vạn vật như sô cẩu [1], hàng tỉ dân chúng tử vong cũng chẳng có liên hệ gì với đối phương. Nhưng Nhân Hoàng… vì sao phải đi ngược lại với thường thức này, để làm ra “Chuyện ngốc” như vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây