“Đừng giết tôi.” Mặc Thừa Phong vội vàng cầu xin tha thứ.
Hứa Thâm liếc mắt nhìn lão, lúc trước Mặc Thừa Phong này vốn định ném thần điện vào bên trong phạm vi công kích của một kiện thần binh nào, để bọn họ dù thoát vây ra ngoài cũng sẽ đã bị thần binh công kích, nhưng tới cuối cùng, dưới ảnh hưởng của lòng tham, lão đã kiềm chế ý định đó lại.
Lão coi thần điện này là một món bảo vật có vai trò như bẫy rập, muốn về sau này vẫn tiếp tục lợi dụng được nó.
Đây cũng là cơ hội để hai người Hứa Thâm thoát khốn.
Nguyên Chủ nhìn về phía Hứa Thâm, thấy Hứa Thâm không tỏ vẻ gì, lập tức hiểu được tâm ý của hắn. Gã khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên bàn tay vung lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây