Trên lôi đài.
Trần Mục áo trắng như tuyết.
Hắn đứng ở nơi đó phiêu nhiên xuất trần.
Trong mắt Dạ Vô Thường mang theo một tia kiêng dè, hắn ta không khỏi nghi ngờ nói: “Kỳ quái, thân thể của ta vậy mà lại không tự chủ run rẩy.”
Loại cảm giác này hắn ta chưa bao giờ có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây