Diệp Thù Yến cũng không tranh giành với anh ta, lập tức chuyển giao trách nhiệm, tiếp tục xem mình là khách mời, da mặt của Diệp Thù Thần cũng đủ dày, làm sao giả bộ như không xảy ra chuyện gì, tiếp tục hàn huyên với mọi người. Nhưng không có Diệp Chính Hồng, lại so sánh với Diệp Thù Yến lúc trước, trên người anh ta thật sự không có bao nhiêu giá trị.
Đợi đến thời gian cũng muộn rồi, mọi người liên tục lễ phép chào tạm biệt, Đường Noãn cũng chuẩn bị rời đi, chỉ là Diệp Thù Yến vẫn còn chút chuyện chưa nói hết.
Quý Vân chờ với cô ấy, lúc này hai người mới trò chuyện với nhau, cô ấy chậc chậc nói: "Hôm nay cậu cũng thay đổi lớn quá. Tớ cũng không nhận ra."
Cô ấy nói cười rộ lên: "Còn nhớ lúc trước khi cậu tới nhà họ Diệp tham gia yến hội, cứ dính chặt vào Diệp tổng, sợ bị người ta bắt nạt. Bây giờ nhìn đi, nhà họ Giang cũng phải cúi đầu với cậu."
Đường Noãn sửng sốt, bỗng nhiên ý thức được, hôm nay sau khi Diệp Thù Yến rời đi, cô không hề lo lắng sợ hãi. Cho dù đây là bữa tiệc chào đón Diệp Thù Thần, cho dù Diệp Chính Hồng, Tôn Uyển Thu và người nhà họ Giang đều ở đây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây