"Cháu cũng không phải không biết tính tình của bà ấy, lúc đó cháu trở về nhận sai thì cũng sẽ không có chuyện gì, kết quả đứa nhỏ này lại trì hoãn như thế."
Đường Noãn nhíu mày, xấu hổ nhìn những người xung quanh, thở dài nói: "Dì Tôn này, chuyện này nói sau đi, con và các chú dì đang nói chuyện."
Tôn Uyển Thu lại cho rằng cô đang sợ, trong lòng âm thầm đắc ý, trên mặt vẫn "khuyên nhủ" nói: "Còn định trì hoãn đến khi nào? Làm sai chuyện gì thì phải nhận sai chứ, mau đi đi, con ở chỗ này mới là khiến các chú dì chê cười."
Đường Noãn đứng yên không nhúc nhích, trên mặt lộ ra biểu cảm ủy khuất, có chút quật cường nói: "Dì Tôn, chuyện này con biết rồi, chờ yến hội kết thúc con sẽ nói chuyện với dì mà "
Quả nhiên còn muốn cọ yến hội, nghĩ hay lắm. Trong lòng Tôn Uyển Thu cười lạnh, giọng điệu lại càng thêm dịu dàng: "Không cần chờ yến hội kết thúc, chuyện này có trốn tránh cũng không phải là biện pháp, chẳng lẽ ba mẹ con không dạy làm sai chuyện phải xin lỗi sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây