Mọi người yên lặng truyền nhau xem, hiện trường cực yên tĩnh, tất cả mỗi thứ này đểu tượng trưng cho tình yêu của gia đình Đường Kim Hâm dành cho con mình, mà Đường Noãn thì sao? Tuy nói sinh ra ở hào môn, nhưng vô luận cả về thể chất hay tinh thần, đều cằn cỗi đến đáng thương, chẳng trách trước đây danh tiếng của cô lại bị đồn như thế, chẳng qua chỉ là giành lại những thứ thuộc về mình, nếu không giành... Chắc cuộc sống cũng chả bằng đứa con hoang Đường Dị kia.
Cho nên đến cùng ai mới là thiên kim giả? Ai mới là người cướp đi cuộc sống của ai? Mọi người không khỏi nhìn đám người Đường Thắng An.
Sự ung dung và ưu việt của cả nhà Đường Thắng An khi đến đều đã bị đánh nát bét trong tiếng yên tĩnh này, cảm giác như ba người họ đang có gai trên lưng.
Lâm Nguyệt Nga hoàn toàn không muốn tin tưởng, vỗ danh sách xuống bàn, khiển trách Đường Tinh: “Con đừng có ở đây nói hươu nói vượn, sao nhà họ lại có nhiều tiền như vậy được, bốn đứa con, mà đến năm căn hộ đều là của con? Có phải bọn họ đã lén lút liên lạc với con hay không hả? Muốn lừa tiền nhà này đúng không? Con nên nghĩ kỹ lại xem, xem rốt cuộc đâu mới là nhà con?
Đường Tinh chưa kịp nói gì, bỗng Thẩm Kim Hoa đã lấy ra một quyển sách đóng bìa dày đánh mạnh qua đó, Lâm Nguyệt Nga nhất thời không lường trước, chỉ cảm thấy trên mặt đau xót, nước mắt đều trào cả ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây