“Không muốn gặp, vậy sao ngươi lại tới đây?” Tần Nghị nói.
“Không phải sắp chết rồi sao?” Hoa Mộ cười.
“Thật không hiểu nổi ngươi.” Tần Nghị cũng không khuyên nữa, “Cả đời ngươi, không cha không mẹ, không vợ không con, giờ sắp chết rồi, sao không tìm một đệ tử? Ngươi xem Huệ Lan, ít ra còn có Lý Dã và Kỳ Kỳ kế thừa y bát, còn ngươi, cái gì cũng không có.”
“Đệ tử khó tìm lắm.” Hoa Mộ lắc đầu cười khổ, “Ta vốn đã chấm được một người, đáng tiếc chậm một bước, bị người khác giành mất rồi.”
Hai người trò chuyện câu được câu chăng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây