“Ý tốt của ngươi ta xin nhận. Nhưng khi ta bị tà thuật ăn mòn, ngươi ngoài việc la hét ra, cũng không giúp đỡ ta chút nào cả. Ngược lại là kẻ mà ngươi không tin tưởng kia, đã mang ta ra ngoài, ta không tin hắn, còn có thể tin ai?”
Nhìn bóng lưng yêu kiều rời đi của Đổng Lệ, nghe những lời nói vô tình của nàng, Cổ Hạo Phong vừa xấu hổ vừa tức giận.
Đổng Lệ rất nhanh đã trở lại bên cạnh Nhiếp Thiên, dùng giọng điệu ôn hòa chưa từng có, nhẹ giọng nói: “Ta lập tức sẽ triệu hồi Hắc Phượng một lần nữa, ngươi chuẩn bị một chút.”
“Ồ, ta biết rồi.” Nhiếp Thiên vẻ mặt kỳ quái nói.
Thái độ dịu dàng của Đổng Lệ là điều mà trước đây hắn chưa từng thấy qua, hắn rất không thích ứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây