“Một khi rời khỏi Phá Diệt Thành, Huyết Khô Lâu sẽ không để ý tới nữa, có thể tùy ý chém giết cướp đoạt.”
“Bên ngoài Phá Diệt Thành, có một số kẻ hung ác lởn vởn, chuyên môn nhìn chằm chằm người ra vào Phá Diệt Thành, chỉ cần phát hiện con mồi nào có thể xuống tay, sẽ không chút do dự mà ra tay sát hại.”
Hắn vừa giải thích cho Nhiếp Thiên vừa gọi một tên áo đen khác của Huyết Khô Lâu, lấy ra một ít linh thạch, làm lệnh bài thân phận cho Nhiếp Thiên.
“Này, lệnh bài này từ nay về sau thuộc về ngươi, ngươi hãy rót vào một tia thần thức.” Hoa Mộ nhận lệnh bài từ tay tên Huyết Khô Lâu, tiện tay đưa cho Nhiếp Thiên.
Nhiếp Thiên đưa tay bắt lấy, phóng xuất ra một tia thần thức, tiến vào bên trong lệnh bài.
Hắn nhìn thấy, ở bên trong lệnh bài hình tam giác kia, khắc ấn một tòa trận pháp tinh vi, bên trong trận pháp có chín mươi điểm sáng nho nhỏ.
Một tia thần thức kia của hắn, vừa rơi vào trong trận pháp, đã bị trận pháp hấp thu chặt chẽ.
Chín mươi điểm sáng, một điểm trong đó lập tức chớp động không ngừng, dường như đã tiêu hao lực lượng, duy trì một tia thần thức kia không tiêu tán.
“Chín mươi điểm sáng kia đại biểu cho thời gian ngươi có thể ở lại Phá Diệt Thành, mỗi ngày sẽ giảm bớt một điểm sáng để duy trì một luồng thần thức của ngươi.” Hoa Mộ giải thích: “Chín mươi ngày sau, tất cả điểm sáng đều sẽ biến mất, khi đó luồng thần thức ngươi rót vào cũng sẽ tiêu tán.”
“Đến lúc đó, liền có nghĩa là thời hạn ngươi ở Phá Diệt Thành đã hết.”
“Muốn tiếp tục ở lại Phá Diệt Thành, thì phải trước khi điểm sáng chưa hao hết, một lần nữa nộp linh thạch cho Huyết Khô Lâu để kéo dài thời gian.”
“Một khối linh thạch, có thể kéo dài một ngày.”
“Đương nhiên, nếu ngươi muốn mượn nhờ tòa không gian truyền tống trận của Phá Diệt Thành, rời khỏi Liệt Không Vực, thì cần chuẩn bị càng nhiều linh thạch.”
Hoa Mộ vừa nói chuyện vừa dẫn Nhiếp Thiên rời khỏi nơi này.
“Mỗi một cái lệnh bài, một tia thần thức kia đều là độc nhất vô nhị. Người khác cho dù có giết ngươi, cũng không thể đoạt lấy lệnh bài của ngươi, không thể dùng lệnh bài của ngươi tiếp tục ở lại Phá Diệt Thành.”
“Bởi vì, một khi ngươi chết đi, tia thần thức thuộc về ngươi trong lệnh bài kia sẽ lập tức biến mất. Các điểm sáng bên trong lệnh bài cũng sẽ cùng lúc tiêu tán.”
“Huyết Khô Lâu làm như vậy, chính là muốn tận khả năng thu được nhiều linh thạch, để cho tất cả mọi người đều phải nộp linh thạch.”
“Chín mươi điểm sáng, nghĩa là chín mươi ngày, ba tháng sao?” Nhiếp Thiên lẩm bẩm.
“Ừm, thời hạn trong lệnh bài là ba tháng.” Hoa Mộ nhìn hắn, đột nhiên hỏi: “Trong nhẫn trữ vật của ngươi còn bao nhiêu linh thạch?”
Nhiếp Thiên dò xét một chút, nói: “Còn hơn ba trăm khối.”
Linh thạch trong nhẫn trữ vật của hắn, một phần là do Vu Tịch ban cho, còn có một phần, là hắn chém giết vài tên cường giả trong Thiên Môn đoạt được.
Nhưng khi Lệ Phàn rời đi, hắn đã đưa cho Lệ Phàn rất nhiều tài liệu tu luyện thu được từ trong Thiên Môn, bao gồm cả rất nhiều linh thạch, bảo hắn mang đến Lăng Vân Tông, coi như một chút tâm ý.
Lúc đó, hắn nghĩ rằng dưới uy thế của Lê Tinh, hắn có thể không còn cách nào trở về Lăng Vân Tông, mà Lăng Vân Tông lại bị yêu ma vây quanh, cho nên mới dốc một chút sức mọn.
Hiện tại, trong nhẫn trữ vật của hắn, ngoại trừ hơn ba trăm khối linh thạch, thì chỉ còn lại Viêm Long Khải, Huyết Đan do Lê Tinh đưa cho, cùng một ít Hỏa Tinh Thạch.
Sớm biết hắn sẽ nhanh chóng rời khỏi Ly Thiên Vực, sẽ đến Phá Diệt Thành - nơi mà ở khắp nơi đều cần linh thạch để sinh tồn, hắn e rằng sẽ không hào phóng như vậy.
“Hơn ba trăm khối sao.” Hoa Mộ vuốt cằm, suy nghĩ một chút, rồi lấy ra ba khối linh thạch giống như ngọc, đưa cho hắn, “Đây là linh ngọc, cao cấp hơn linh thạch một bậc, một khối linh ngọc ở những vực khác có thể đổi được một trăm khối linh thạch. Nhưng ở Phá Diệt Thành, nếu ngươi đổi với Huyết Khô Lâu, thì chỉ có thể đổi được chín mươi khối linh thạch.”
Nhiếp Thiên sờ ba khối linh ngọc, cẩn thận cảm nhận một chút, phát hiện mỗi khối linh ngọc đều ẩn chứa linh khí nồng đậm gấp trăm lần linh thạch!
Một khối linh ngọc, linh khí tương đương với một trăm khối linh thạch, đây chính là nguyên nhân linh ngọc cao cấp hơn linh thạch.
“Linh thạch, linh ngọc và linh tinh là đơn vị tiền tệ cơ bản nhất của luyện khí sĩ chúng ta.” Hoa Mộ thấy hắn kinh ngạc, kiên nhẫn giải thích: “Linh thạch thường ở ven mỏ linh thạch, linh ngọc ở sâu trong mỏ linh thạch, còn linh tinh, là lõi của mỏ linh thạch, cũng là tinh hoa chân chính do thiên địa linh khí ngưng kết mà thành .”
“Một khối linh tinh, giá trị tương đương với một trăm khối linh ngọc, một khối linh ngọc, thì tương đương với một trăm khối linh thạch.”
“...”
Hoa Mộ vừa đi vừa tỉ mỉ nói cho hắn biết sự khác biệt giữa linh thạch, linh ngọc và linh tinh, giải thích rõ ràng điểm đặc biệt của ba loại tài liệu ẩn chứa linh khí.
“Ba khối linh ngọc kia, ngươi đừng nên tùy tiện sử dụng, đó là ta chuẩn bị cho ngươi dùng để đột phá bình cảnh Hậu Thiên cảnh, bước vào Trung Thiên cảnh.”
“Ngươi hẳn cũng đã chú ý tới, màn sáng linh lực của Phá Diệt Thành chỉ có tác dụng ngăn cản thiên địa linh khí ô uế xâm nhập, chứ không có công năng tinh lọc.”
“Cho nên, Phá Diệt Thành không tồn tại thiên địa linh khí, sau này mỗi lần ngươi tu luyện, đều cần mượn nhờ linh thạch.”
“Mà khi đột phá từ Hậu Thiên cảnh lên Trung Thiên cảnh, cần có thiên địa linh khí sung túc, tình trạng của ngươi lại đặc thù, ta cảm thấy ngươi muốn đột phá, có lẽ cần ba khối linh ngọc mới được.”