Ngay cả An Thi Di đã là Trung Thiên Cảnh hậu kỳ, nếu như đi theo một đường đến đây, e rằng cũng sẽ không chịu nổi, nhất định phải dừng lại dùng linh thạch khôi phục linh lực.
Duy trì linh lực quang mạc cần phải không ngừng chống lại sự ăn mòn của ma khí, điều này khiến tốc độ tiêu hao linh lực của mọi người rất nhanh.
Nhiếp Thiên có thể kiên trì đến bây giờ khiến bọn họ cảm thấy vô cùng bất ngờ, đồng thời cũng lo lắng cho tình trạng thân thể của hắn.
Bọn họ sợ Nhiếp Thiên đang cắn răng chịu đựng, đợi đến Huyết Tông sẽ đột nhiên kiệt sức, trực tiếp ngất xỉu.
Đến lúc đó, nếu không có Nhiếp Thiên khống chế, Hài Cốt Huyết Yêu sẽ không thể tham chiến.
“Được rồi, ta xem thử một chút.”
Nhiếp Thiên biết mọi người đang lo lắng điều gì, do dự một chút, dùng tinh thần lực quan sát linh hải.
Một tầng quang mạc màu xanh biếc, lực lượng khởi nguồn từ thảo mộc vòng xoáy, bảo vệ toàn thân hắn.
Trong khoảng thời gian này, linh lực quang mạc hắn dùng để chống đỡ ma khí xâm nhập, kỳ thật đã lặng lẽ biến hóa qua rất nhiều thuộc tính.
Chỉ là, bởi vì nơi này bị ma khí nồng đậm bao phủ, linh lực quang mạc không ngừng biến hóa màu sắc của hắn đã bị ma khí màu tím đen che lấp, khiến mọi người không nhận ra.
Hơn nữa, bởi vì ma khí nồng đậm, phạm vi cảm ứng của mọi người cũng bị giảm xuống rất nhiều, thêm vào đó bọn họ cũng cần tập trung tinh lực, dùng lực lượng của bản thân chống lại sự ăn mòn của ma khí, cho nên không chú ý tới khí tức của hắn cũng đang biến đổi.
Nhưng khi hắn dừng lại, cảm nhận hướng đi của Linh Hải, các cường giả Tiên Thiên Cảnh của các tông môn lập tức phát hiện ra điều dị thường.
Màn sáng linh lực bao bọc Nhiếp Thiên, bởi vì ma khí màu tím đen quá mức nồng đậm, bọn họ vẫn không thể nào phân biệt bằng mắt thường được.
Nhưng trên người Nhiếp Thiên liên tục biến ảo các loại thuộc tính linh lực khác nhau, bọn họ đã chậm rãi phân tích ra thông qua cảm giác của tinh thần ý thức.
“Thảo mộc chi lực!”
“Hỏa diễm chi lực!”
“Tinh Thần! Tinh Thần chi lực!”
“Linh lực thuần túy!”
Chờ khi bọn họ phân biệt rõ ràng trên người Nhiếp Thiên, ngoài linh lực ra còn có khí tức lực lượng của ba loại thuộc tính khác, bọn họ bỗng nhiên giật mình.
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Nhiếp Thiên bỗng nhiên tràn đầy kinh dị, sau đó lại dường như bỗng nhiên nghĩ thông suốt điều gì đó.
“Nhiếp Thiên, không có thuộc tính tu luyện đặc biệt, nói cách khác là vô thuộc tính.” Lệ Phàn thần sắc phức tạp, chậm rãi nói: “Kẻ vô thuộc tính, có thể tu luyện bất kỳ linh lực pháp quyết nào. Các loại linh lực pháp quyết khác nhau, hỗn hợp lẫn nhau, có lẽ có thể tạo nên nền tảng vững chắc cho hắn, để hắn có thể tương đối dễ dàng chống đỡ ma khí.”
“Nhưng đồng thời tu luyện các loại thuộc tính linh quyết, cần hao phí tinh lực và thời gian vô cùng to lớn và lâu dài.”
“Tuổi thọ của nhân tộc chúng ta có hạn, chỉ có thể thông qua việc đột phá lớn về cảnh giới mới có thể có thêm tuổi thọ.”
“Thuộc tính quá mức hỗn tạp, sẽ khiến con đường tu luyện trở nên vô cùng gian nan.”
“Con đường hắn lựa chọn quá gian khổ, tuổi thọ của hắn chưa chắc có thể giúp hắn đi đến cuối cùng.”
“Haiz.”
Lệ Phàn thở dài thật sâu, nhìn ra mấu chốt của vấn đề, cảm thấy lo lắng cho Nhiếp Thiên.
“Lệ huynh, đừng quá đau buồn, chẳng phải Nhiếp Thiên đã có được một quả Sinh Mệnh rồi sao?” Phong La an ủi, “Sinh Mệnh Quả có thể giúp hắn có thêm mấy trăm năm tuổi thọ. Số tuổi thọ tăng thêm đó, có lẽ có thể giúp hắn tránh khỏi khốn cảnh mà sư phụ hắn gặp phải, có thể để hắn luôn luôn đi về phía trước trên con đường tu luyện.”
Nghe thấy Sinh Mệnh Quả, ánh mắt Lệ Phàn sáng lên, gật đầu: “Mượn lời lành của ngươi, hy vọng hắn có thể dựa vào quả Sinh Mệnh đó, tránh được kiếp nạn của sư thúc tổ.”
Cũng vào lúc này, Nhiếp Thiên sau khi kiểm tra đan điền Linh Hải một lượt, đột nhiên mở mắt.
Hắn do dự một chút, nói: “Cái đó, mọi người tránh xa ta một chút.”
“Tại sao?” Lệ Phàn không hiểu lắm.
“Ta muốn thử một loại pháp quyết mà sư phụ ta truyền thụ, xem thông qua pháp quyết đó, có thể hoàn toàn tránh được sự xâm nhập của ma khí hay không.” Nhiếp Thiên nói.
Lời vừa nói ra, mọi người đều vô thức lùi ra xa.
Khi bọn họ cách Nhiếp Thiên năm mét, hai lòng bàn tay hắn chắp vào nhau, trước tiên phóng xuất ra tinh thần ý thức.
Sau đó, các loại linh lực thuộc tính khác nhau trong cơ thể hắn cũng từ trong ngón tay chảy ra.
Các loại lực lượng khác nhau, lấy hắn làm trung tâm, dần dần tản ra, hình thành một từ trường hỗn loạn vặn vẹo.
Từ trường vừa xuất hiện, ma khí bao phủ nó lập tức bị vặn vẹo hỗn loạn, dường như trở thành một loại lực lượng trong từ trường hỗn loạn.
Nhiếp Thiên tế ra màn sáng linh lực, lặng lẽ cảm nhận sự biến hóa bên trong từ trường hỗn loạn, phát hiện ra từng luồng ma khí kia bị từ trường hỗn loạn dẫn dắt, căn bản không thể nào tới gần hắn.
Vì vậy hắn hủy bỏ màn sáng linh lực, không tiếp tục gia tăng linh lực nữa, để thân thể lộ ra trong từ trường hỗn loạn.
Hắn cẩn thận cảm nhận, lỗ chân lông mở ra, muốn xem thử có ma khí nào thấm vào hay không.
Kỳ diệu vô cùng, chỉ có hỏa diễm chi lực, thảo mộc chi lực, điểm điểm tinh mang, còn có linh lực và tinh thần lực bắt nguồn từ bản thân hắn mới có thể tụ lại bên cạnh hắn.
Ma khí không thuộc về hắn, thứ mà yêu ma dựa vào để sinh tồn, căn bản không thể tới gần hắn một chút nào.
“Lệ thúc, làm phiền thúc tránh ra một chút.” Nhiếp Thiên lên tiếng.
Lúc này, những cường giả Tiên Thiên Cảnh kia đều đã chú ý tới xung quanh Nhiếp Thiên, hình thành một từ trường kỳ dị khoảng ba mét.