Vạn Vực Chi Vương

Chương 303: Đổng bách kiếp! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Đổng Bách Kiếp quát lớn một tiếng, con sói xám khổng lồ lập tức lao ra từ trên đỉnh đầu hắn.

Con sói xám khổng lồ kia, do tinh thần lực cùng linh lực của hắn ngưng kết mà thành, chẳng những sống động như thật, còn dường như có trí tuệ và ý thức.

Theo Đổng Bách Kiếp thấy, chỉ cần Nhiếp Thiên đủ quyết đoán, có thể trước khi con sói xám kia lao tới, tự mình chặt đứt bàn tay có khắc đồ án Thiên Môn kia, vẫn có thể sống sót chạy ra khỏi Toái Tinh cổ điện.

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhiếp Thiên, muốn xem Nhiếp Thiên rốt cuộc sẽ lựa chọn như thế nào, liều chết chiến đấu, hay là dứt khoát rút lui.

Nhìn thấy con sói xám lao tới, sắc mặt Nhiếp Thiên thay đổi, định dẫn động một tấm linh phù mà Vu Tịch ban cho, muốn dùng linh phù để ngăn cản con sói xám kia.

Linh phù, có thể hình thành bảy tầng quang hoàn, có thể ngăn cản tinh thần bí thuật trùng kích.

Hắn lo lắng chính là tinh thần bí thuật mà con sói xám kia thi triển, mà không sợ sát khí hung ác mà con sói xám mang theo.

Ngay khi hắn chuẩn bị sử dụng tấm linh phù kia, tâm thần hắn khẽ động, đột nhiên phát hiện trong từ trường hỗn loạn xuất hiện ba điểm tinh mang!

Ba điểm tinh mang kia cực kỳ nhỏ bé, kém xa Toái Tinh trong linh hồn thức hải của hắn.

Nhưng, trong ba điểm tinh mang đó, hắn lại cảm nhận được khí tức của ba viên Toái Tinh trong linh hồn thức hải!

Hắn lập tức xác định, ba điểm tinh mang xuất hiện trong từ trường hỗn loạn kia, chính là đến từ ba viên Toái Tinh trong linh hồn thức hải.

Khi hắn vận dụng tinh thần lực, hình thành từ trường hỗn loạn, hắn cũng mượn một ít tinh thần lực tinh thuần cao cấp hơn từ ba viên Toái Tinh.

Ba điểm tinh mang, khi xuất hiện trong từ trường hỗn loạn, từ trường hỗn loạn kia càng trở nên cuồng bạo hơn.

Bên trong từ trường, một cỗ ba động dị thường càng thêm cường đại, đủ để vặn vẹo tất cả tinh thần lực thẩm thấu vào, vô cùng mãnh liệt!

“Phù!”

Con sói xám khổng lồ kia, trên đường lao tới há miệng phun ra.

Một đạo sóng xung kích tinh thần màu xám có thể nhìn thấy bằng mắt thường, với tốc độ nhanh gấp mấy lần so với con sói xám, trực tiếp đánh vào từ trường hỗn loạn do Nhiếp Thiên tạo ra.

“Xùy xùy!”

Sóng xung kích tinh thần màu xám vừa rơi vào từ trường hỗn loạn kia, ba điểm tinh mang kia đột nhiên trở nên chói mắt hơn.

Tinh thần ba động vặn vẹo, giống như vô số máy xay thịt, đang nghiền nát sóng xung kích tinh thần đến từ con sói xám kia.

Nhiếp Thiên nhìn thấy rõ ràng, một cỗ sóng xung kích kia, từ trong từ trường hỗn loạn của hắn, trong nháy mắt bị xé rách, biến thành từng điểm sáng màu xám lấp lánh.

Những điểm sáng màu xám lấp lánh, bị từ trường hỗn loạn vặn vẹo phân giải, nhanh chóng hóa thành hư vô.

“Có thể chống đỡ Tinh Thần bí thuật!”

Tinh thần Nhiếp Thiên chấn động, tay hắn sờ lên tấm linh phù kia, từ trạng thái run rẩy, lập tức trở nên vững vàng như Thái Sơn.

Sự kỳ dị của từ trường hỗn loạn, cho hắn thêm tự tin, khiến hắn không vội vàng sử dụng tấm linh phù cuối cùng mà sư phụ ban cho, mà lập tức thúc giục mười mấy quả cầu linh khí kia, đánh về phía con sói xám.

“Ầm ầm ầm!”

Từng quả cầu linh khí ngưng tụ thành dịch thể, hung hăng đập vào người con sói xám, lại có vô số mảnh vỡ bắn ra xung quanh.

Giữa hắn và Đổng Bách Kiếp, quang mang giao thoa, năng lượng va chạm bắn tung tóe, con sói xám kia điên cuồng gào thét, vung vẩy móng vuốt như thật, không ngừng chém giết, kéo xé.

Con sói xám, bị vô số mảnh vỡ của những quả cầu linh khí nổ tung bao phủ, thân hình to lớn của nó, co lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Tinh thần lực truyền ra từ trên người nó, cùng với linh lực ba động, cũng đang nhanh chóng tiêu tán.

“Cái gì?”

Sắc mặt Đổng Bách Kiếp vốn đã tái nhợt, càng trở nên trắng bệch đáng sợ. Gương mặt hắn co giật, thần sắc có chút vặn vẹo dữ tợn.

“Chỉ là Hậu Thiên Cảnh, vậy mà có thể chống đỡ bí thuật Thiên Lang của ta!”

Đổng Bách Kiếp có vẻ khó có thể tin được, khi sóng xung kích tinh thần do cự lang màu xám phun ra, tiến vào quanh người Nhiếp Thiên mà tiêu tán trong vô hình, hắn đã cảm thấy có gì đó không đúng.

Nhưng khi từng quả linh khí cầu đột nhiên đánh về phía cự lang màu xám, ăn mòn lực lượng của Thiên Lang, hắn càng thêm kinh ngạc.

Hắn cảm giác được, những linh khí cầu kia... Không phải là linh khí Nhiếp Thiên sở hữu, từ trong linh khí cầu bắn ra những mảnh vụn, rõ ràng chính là linh khí ngưng tụ cao độ trong Toái Tinh cổ điện!

Nhiếp Thiên, vậy mà có thể vận dụng linh khí trong Toái Tinh cổ điện, có thể tinh luyện nó thành binh khí, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Sau khi kinh ngạc qua đi, hắn lập tức trấn định lại, lần nữa nhìn về phía Nhiếp Thiên, hắn âm thầm nhíu mày.

Hắn bắt đầu chính diện nhìn nhận Nhiếp Thiên.

“Xuy xuy xuy!”

Toái mang đầy trời từ mười mấy quả linh khí cầu bộc phát ra, cuối cùng từng chút một, phá hủy hoàn toàn cự lang màu xám do Đổng Bách Kiếp ngưng tụ.

Ở giữa Nhiếp Thiên và Đổng Bách Kiếp, những mảnh vụn còn văng tứ tung, khu vực đó hoàn toàn bị bao phủ.

Cho dù là Đổng Bách Kiếp cũng không dám mạo muội xâm nhập vào trong đó, lãng phí linh lực của mình.

Thân ảnh hắn biến ảo, như một tia chớp khúc xạ, dễ dàng né qua khu vực kia, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Nhiếp Thiên.

Đổng Bách Kiếp vốn tay không, nhưng bây giờ hắn lại cầm một thanh trường thương màu xám tro.

Trên trường thương có khắc hoa văn tinh xảo, đồ trận và pháp quyết thần bí.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)