Vạn Vực Chi Vương

Chương 104: Ra tay! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Chín tên, chỉ có chín tên thôi.” Trong mắt Vân Tùng tràn đầy vẻ kinh hãi: “Nhưng yêu nữ Huyết Tông kia, trong lúc giao chiến đã đột phá đến Hậu Thiên Cảnh! Sau khi bước vào Hậu Thiên Cảnh, ả thi triển bí thuật Huyết Tông, không ai có thể chống đỡ nổi! Chỉ một mình ả thôi mà An Dĩnh, Khương Linh Châu cùng với biểu ca ta liên thủ cũng không địch lại nổi.”

“Một tên Quỷ Tông tên là Mạc Hi, thừa cơ hội đó đại khai sát giới, khiến cho chúng ta chỉ có thể chạy trối chết.”

“Kết thúc rồi, thí luyện của Thanh Huyễn giới triệt để kết thúc rồi! Chỉ mong những người bên ngoài có thể sớm nhận ra hành động của Quỷ Tông và Huyết Tông, nhanh chóng tiến vào Thanh Huyễn giới.”

“Lúc giao chiến mà đột phá sao?” Nhiếp Thiên cũng cực kỳ chấn động.

“Bớt nói nhảm đi.” Viên Phong của Hôi Cốc hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nhìn Nhiếp Thiên với vẻ mặt không tốt: “Giao linh thạch trên người ngươi ra đây, chúng ta cần nhanh chóng khôi phục linh lực.”

“Không sai! Nhanh chóng giao linh thạch của ngươi ra, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng ở Thanh Huyễn giới này!” Vân Tùng cũng cáo mượn oai hùm gào lên.

Nhiếp Thiên sững sờ, theo bản năng nhìn về phía túi vải bên hông, sau đó nói với vẻ mặt kỳ quái: “Đến lúc này rồi mà các ngươi còn muốn cướp đoạt linh thạch trên người ta sao? Các ngươi chắc chắn chứ?”

“Chắc chắn!” Ngữ khí của Vân Tùng lạnh như băng: “Nếu không phải chúng ta gặp phải đệ tử Quỷ Tông ở khu vực băng hà, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Cách đây không lâu, khi chúng ta hội hợp với Linh Bảo Các và Lăng Vân Tông, ngươi vậy mà còn dám gây khó dễ cho chúng ta, ngươi cho rằng gặp được chúng ta ở đây thì có thể bình an vô sự sao?”

“Phía sau chúng ta rất có thể có người của Quỷ Tông và Huyết Tông đang truy đuổi, ta không muốn lãng phí linh lực lên người ngươi.” Viên Phong vừa nói vừa từng bước một đi về phía hắn: “Sau khi thí luyện của Thanh Huyễn giới kết thúc, nếu như ngươi may mắn còn sống, ta sẽ giết ngươi ở bên ngoài.”

“Nhưng hiện tại, ta muốn tạm tha cho ngươi một mạng, ngươi còn không mau giao túi vải ra đây!”

Viên Phong sau khi thoát khỏi tay Quỷ Tông và Huyết Tông liền vội vàng chạy trốn, linh lực trong cơ thể tiêu hao rất nhiều.

Hắn không biết phía sau có người của Quỷ Tông và Huyết Tông đang đuổi theo hay không.

Trong tình huống này, hắn không muốn lãng phí chút ít linh lực còn sót lại lên người Nhiếp Thiên, cho nên chỉ cần Nhiếp Thiên giao ra linh thạch trên người là được.

Trong mắt hắn, Nhiếp Thiên xuất thân từ Nhiếp gia, cảnh giới thấp kém, căn bản chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng kể.

Sau này, chỉ cần hắn muốn, dựa vào thân phận “hạt giống” của Hôi Cốc cùng với thực lực của bản thân, hắn có thể dễ dàng giết chết Nhiếp Thiên bất cứ lúc nào.

Nhiếp Thiên lấy túi vải từ bên hông xuống, nắm chặt trong tay.

“Theo lời ngươi nói, cho dù ta giao túi vải này ra, đưa hết linh thạch bên trong cho ngươi. Sau khi thí luyện của Thanh Huyễn giới kết thúc, ngươi vẫn sẽ giết ta ở bên ngoài sao?” Hắn bình tĩnh nhìn Viên Phong.

“Không sai. Nhưng ngươi vẫn còn chút may mắn, cho nên ngươi vẫn có thể sống thêm một thời gian.” Viên Phong không hề che giấu suy nghĩ trong lòng.

Nhiếp Thiên nhếch miệng cười, nhẹ nhàng gật đầu, ném túi vải trong tay xuống đất bên cạnh.

Hắn liếc mắt nhìn túi vải, lui về sau một bước, ra hiệu cho Viên Phong và Vân Tùng tới lấy.

“Coi như ngươi may mắn!”

Vân Tùng không hề nghi ngờ, tung người nhảy lên, gần như trong nháy mắt đã đến trước mặt Nhiếp Thiên, cúi người xuống định nhặt túi vải.

Sát ý trong mắt Nhiếp Thiên đột nhiên bộc phát!

“Cẩn thận!” Viên Phong quát lớn.

Ngay khi Vân Tùng vừa cúi người xuống, đầu ngón tay phải của Nhiếp Thiên bỗng nhiên bắn ra mấy đạo hào quang.

“Ta đã đề phòng ngươi rồi!”

Vân Tùng hừ lạnh một tiếng, dường như đã có chuẩn bị từ trước, eo hắn đang cong xuống bỗng nhiên thẳng lại.

Hắn không nhặt túi vải mà nắm chặt tay, hung hăng đánh về phía năm đạo hào quang kia, bởi vì hắn tu luyện Hỏa Diễm Linh Quyết.

từng cụm hỏa diễm từ trong nắm tay hắn bay ra ngoài, bao phủ lấy năm đạo hào quang mà Nhiếp Thiên bắn ra.

“Ầm ầm!”

Năm đạo hào quang kia va chạm với hỏa diễm hắn phóng ra, biến mất không thấy tăm hơi.

“Linh lực ly thể! Ngươi vậy mà cũng đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy rồi!” Vân Tùng sau khi phá giải công kích của Nhiếp Thiên, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Lần trước, khi hắn giao chiến với Nhiếp Thiên trước cửa Linh Bảo Các, rõ ràng Nhiếp Thiên chỉ có cảnh giới tầng bốn.

Mới qua bao lâu chứ?

Trải qua trận chiến ở Hắc Vân Thành, hắn đã biết tính cách Nhiếp Thiên hung bạo, tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn chịu khuất phục.

Chính vì hắn cảm thấy cảnh giới của Nhiếp Thiên không đủ, cho nên dù biết Nhiếp Thiên sẽ đột nhiên ra tay, hắn cũng không hề sợ hãi.

Thế nhưng Nhiếp Thiên vậy mà trong thời gian ngắn ngủi đã bước vào Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy, cũng có thể linh lực ly thể rồi!

Nếu không phải hắn đã sớm có chuẩn bị, năm đạo chỉ mang mà Nhiếp Thiên vừa bắn ra đã đủ để khiến hắn chết không toàn thây!

“Vân Tùng! Trở về!”

Ngay khi hắn đang âm thầm may mắn vì sự sáng suốt của mình thì Viên Phong lại quát lớn một tiếng, hơn nữa sau tiếng quát này, Viên Phong cũng lập tức chạy tới, “Hắn ở Luyện Khí cảnh tầng thứ tám!”

“Muộn rồi.”

Nhiếp Thiên cười lạnh, ngay khi Vân Tùng vừa hoàn hồn, tinh thần lực khổng lồ của hắn đột nhiên xâm nhập vào!

Sau khi nếm được ngon ngọt từ Đỗ Khôn, hắn đã nhận ra tinh thần lực cường đại khác thường của mình chính là một lợi khí trong chiến đấu!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)