“Ta cho rằng Quận chúa muốn một mình thanh tĩnh.” Phó Minh Hoa không nhúc nhích, Đan Dương Quận chúa 'Hừ' một tiếng, nói: “Nguyên Nương, ngươi là người thông minh, ngươi nên biết tại sao ta lại đối xử với ngươi như vậy. Nhưng đáng giận là lúc này ta tới, ngươi lại không chịu nói 'Xin lỗi' với ta, chẳng lẽ ngươi không để ý đến người bạn ta đây hay sao?”
Lời này của nàng đã nói rõ ra cho Phó Minh Hoa biết, hiện tại trong lòng nàng đang rất không vui, làm Phó Minh Hoa nhìn nàng một cái, suy nghĩ một chút lại ngồi xuống.
“Ngươi cho rằng lúc trước ta nói lời đó là mỉa mai ngươi?”
Đan Dương Quận chúa nhìn nàng chằm chằm: “Chẳng lẽ không phải?”
Phó Minh Hoa cười nhạt, không nói không rằng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây