Ánh mắt Thôi quý phi hiện lên một nụ cười mơ hồ, nói: “Vân Dương nói cũng có lý, cho dù cùng một mẹ sinh ra, tính cách cũng khác nhau rất nhiều.” Thôi quý phi nói xong, lại nhếch môi cười:
“Nhưng Dung phi muội muội yêu nhất tự nhiên là Hoàng thượng, sao lại yêu châu ngọc được?”
Dung phi ở bên cạnh cầm khăn che miệng cười, không nói không rằng.
Thôi quý phi vỗ vỗ tay Phó Minh Hoa, dịu dàng nói: “Đứa bé ngoan, đến chỗ mẫu thân con nghỉ một lát đi.”
Phó Minh Hoa đáp một tiếng, lại cúi người phúc lễ, mới lui về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây