Lúc Đại Tạ thị dẫn Thôi Thập nhị nương vào Lạc Dương, đã chịu thua thiệt không nhỏ, lúc đó đại Chúc thị còn tưởng là Đại Tạ thị hành sự chừng mực ổn thỏa
Hiện giờ đến phiên mình chịu thiệt thòi này, Đại Chúc thị mới biết cảm thụ trong lòng Đại Tạ thị ngày đó.
“Phu nhân khách khí.”
Nói những lời này, Đại Chúc thị đã giống như chim sợ cành cong, không còn thấy khí thế lúc trước, cho dù là Phó Minh Hoa gọi bà ta đứng dậy, trong lòng bà ta cũng là thấp thỏm không yên, khó có thể bình an, như đứng đống lửa, như ngồi đống than, hận không thể lập tức rời đi.
Chỉ là Phó Minh Hoa lại lôi kéo bà ta nói một hồi, càng làm cho bà ta khó chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây