Dung phi nghe Lê Ảo nói như vậy, đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó lại nở nụ cười, cười đến chảy nước mắt:
“Trốn? Thiên hạ rộng lớn, ta có thể chạy trốn ở đâu đây?”
Lê Ảo chỉ sợ cũng luống cuống tay chân, ngay cả lời nói như vậy cũng nói ra.
“Tính cách Hoàng thượng, ngươi còn không rõ ràng sao? Lúc này không có người nào đến Thừa Hương điện, không phải bởi vì ông ta đã quên, sợ là ông ta căn bản sẽ không để ta ở trong lòng, hoặc là...” Bà ta nói đến đây, nắm chặt nắm tay: “Ông ta muốn lưu ta lại cho Tần vương xử trí, để giải mối hận trong lòng hắn.”
Dung phi nói xong lời này, mặt Lê Ảo lại càng trắng hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây