Cửa 'Két kẹt' một tiếng bị đẩy ra, Dung Đồ Anh buông khăn tay che miệng mũi, nhếch môi cười nói:
“Diêu Thích, đã lâu không gặp.”
Y ý cười ngâm nga, ánh lửa trên tường ngục chiếu sáng quanh người y, bàn tay sạch sẽ, móng tay chỉnh tề, tóc búi gọn gàng, cẩm y ngọc thụ, trông không hề phù hợp với ngục đen u ám như mực này.
Diêu Thích không thèm để ý ngồi dưới đất, híp mắt lại, nhìn ngoài ngục, cũng nhẹ nhàng nhếch khóe miệng.
“Dung đại nhân từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ a, có thể gặp ngài ở đây, chẳng lẽ ngài cũng phạm phải chuyện gì nên bị bắt vào đây?” Diêu Thích cười hỏi một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây