“Phía trước chỉ có hai Kiêu Kỵ, vẻ mặt thoải mái, mấu chốt nhất chính là.” Nam tử dừng một chút, trong lòng đã có ý định: “Tả Thần Võ Vệ phủ Đại tướng quân Chu Nghi Xuân cũng không ở đây, cho nên Phó thị cũng không ở phía trước, ngài kiên nhẫn chờ một lát, nhất định sẽ có thu hoạch.”
Bên trong xe ngựa, Bích Lam lo lắng sợ hãi, Phó Minh Hoa lại cầm quyển sách, dựa vào trong xe, nương theo ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chạm khắc xem sách, bình thản ung dung.
Mỗi một lần bánh xe nhấp nhô, Bích Lam đều luôn toàn thân căng cứng.
Bên ngoài xe ngựa, hai Kiêu Kỵ dẫn đường nhìn trái nhìn phải một chút, đánh ngựa chạy về phía sau, phía trước mấy chiếc xe ngựa hoa lệ liền không còn bất kỳ phòng thủ nào nữa.
Trong rừng không có chút động tĩnh nào, đoạn đường này cũng không tính là đặc biệt dài, vậy mà lại khiến Bích Lam sợ đến mất mật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây