Thôi quý phi nhìn Phó Minh Hoa thần sắc không đúng, sắc mặt trắng bệch, nhớ tới nàng tiến cung đã một thời gian, sợ là cho tới nay không có một lát an bình, trong lòng không khỏi căng thẳng, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Phó Minh Hoa lấy một cái hà bao từ trong tay áo ra, đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, mới thấy lên tinh thần được một chút.
“Nguyên Nương.” Thôi quý phi có chút lo lắng gọi nàng, nắm tay Phó Minh Hoa. Lòng bàn tay nàng đổ ra không ít mồ hôi, lạnh lẽo trơn nhẵn, cách gần, còn có thể cảm giác được thân thể nàng căng thẳng, áp chế nhẹ nhàng run rẩy.
“Con tìm một chỗ, ngồi một hồi trước đi.”
Thôi quý phi hạ quyết tâm, quay đầu, đang muốn phân phó Tĩnh cô cô, Phó Minh Hoa trở tay cầm lấy tay bà, lại cầm hà bao trong lòng bàn tay đặt ở chóp mũi, nhắm mắt nhịn một hồi:
“Người không nên lo lắng, trong hầu bao đựng là gừng, Tiết ma ma theo con tiến cung, tí nữa mời bà ấy qua cho con...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây