Yến Truy lắc đầu, ngồi xuống, đưa tay sờ bàn vuông khắc hoa văn bên cạnh: “Không có. ”
Chỉ là hắn mới đến, hạ nhân còn chưa dâng trà, hắn tự nhiên cũng không có gì uống.
Yến Truy tỉnh ngộ lại, phát hiện mình đã làm một việc ngu ngốc, liền giả vờ như không có chuyện gì, tiện tay sờ soạng trên bàn thêm hai cái, mới thu tay trở về.
“Trên bàn dường như có chỗ không sạch sẽ.” Hắn nhíu mày nói một câu, thần sắc nghiêm túc, mà Tử Tuyên lại vô cùng sợ hãi hắn, nghe xong lời này không có nghi ngờ hắn, mà bị dọa đến mức mặt trắng bệch, vội vàng tiến lên cầm khăn lau đi lại lau.
Phó Minh Hoa thấy bộ dáng khẩn trương của Tử Tuyên, bất đắc dĩ nhìn Yến Truy một cái, lại lo lắng Yến Truy có chuyện muốn nói với mình, nên bào nàng ấy đi xuống, lúc này mới nhỏ giọng nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây