Chuyện cắm hoa như vậy vốn không nên để nam tử làm, nhưng Yến Truy làm cũng có một phong vị khác, hoa kia cầm ở giữa ngón tay hắn, ngược lại dung hòa chút khí tức lạnh thấu xương trên người hắn, ngược lại làm cho hắn thoạt nhìn ưu nhã sâu sắc.
Yến Truy cũng không ngẩng đầu lên, lại sửa một cành hải đường cắm vào trong bình, mới lên tiếng:
“Hôm nay nghe nói Nguyên Nương sai người cắt rất nhiều hải đường tặng người.” Hắn nói đến đây, dừng động tác trong tay, ngẩng đầu lên: “Hoa này duyên dáng ưu nhã, xinh đẹp rực rỡ, không phải ai cũng xứng. Ta sai người cắt xuống một chút, lát nữa để cho người đưa về phòng.”
Nàng nhớ tặng hoa cho người khác, lại quên mất chính bản thân mình, không ngờ nàng quên, nhưng Yến Truy vẫn nhớ rõ, còn tự mình cắt cắm đầy một lọ cho nàng.
Phó Minh Hoa sửng sốt, hai má liền dần dần hiện ra sắc hồng, trong lòng ngọt ngào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây