Ban đêm gió lạnh thổi tới từ phía nam đều bị hắn ngăn trở, hắn chống đỡ trong vùng trời đất nhỏ bé, vững vàng bảo vệ thê tử ở trong đó.
Phó Minh Hoa dừng chân, Yến Truy không ngại nàng lại đột nhiên ngừng lại, giai nhân đụng vào trong lòng hắn, tay hắn ôm càng chặt, cúi đầu hỏi:
“Làm sao vậy?”
Phó Minh Hoa ngửa đầu nhìn hắn, hắn che một chiếc ô giấy dầu màu tương đỏ, trên dù là tranh sơn thuỷ do thư sinh tự tiện vẽ lên, tinh xảo uyển chuyển, thật sự không tương xứng với khí chất lãnh đạm của hắn.
Ngón tay thon dài hữu lực kia nắm ở giữa chuôi ô, lại không tổn hại đến sự thanh nhã hoa quý, lộng lẫy mê người của hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây